Showing posts with label Thơ thẩn. Show all posts
Showing posts with label Thơ thẩn. Show all posts
Mùa đông....

Mùa đông....

    Nàng thu dịu dàng vội vã qua đi nhường chỗ cho mùa đông bâng khuâng – xao xuyến với bao kỷ niệm, chờ đợi, lạnh lẽo, yêu thương. Mùa đông chính là khơi nguồn cảm xúc cho các tác giả tên tuổi sáng tác những bài thơ, bài ca, những câu nói hay và ý nghĩa nhất về mùa đông.

những câu nói hay về mùa đông

Mùa đông lạnh giá mang đến cho con người những dòng cảm xúc khác nhau, hòa quyện đan xen vào nhau như những cảm giác khác lạ từ thiên nhiêu, đất trời.
Nhưng trong mùa đông đấy, những câu nói hay về mùa đông ấy, lại có những dòng cảm xúc ấm áp, chan chứa yêu thương, nhưng cũng có thể đó lại là lạnh lẽo cô đơn của một trái tim đơn độc, cần được sưởi ấm. Hãy cùng tôi và các tác giả cùng đọc và khám phá những câu nói, vần thơ hay nhất về mùa đông thân thương cách bạn nhé !!!
Giất mơ đêm giáng sinh

Giất mơ đêm giáng sinh

Giấc mơ ngày đông

Đông về rồi cần lắm chút yêu thương
Thật thoải mái nằm trên chiếc giường thân thuộc
Nhắm mắt thật lâu và thầm cầu một điều ước
Một giấc ngủ dài và vượt ra khỏi không gian

Nhớ tuổi thơ

Nhớ tuổi thơ

tam-su-ngay-xua-ngay-xua (4)
Vườn mơ gửi gắm nối dây diều
Khúc bổng đưa hồn đẫm sáo tiêu
Mấy nhịp âm thầm ru bến hiểu
Đôi dòng lặng lẽ gợi bờ xiêu
Trò vui giả cưới anh làm kiệu
Hứng khởi đùa chơi đám rước chiều
Phận bạc phai tình câu nợ thiếu
Ôm sầu mỏi gối nhặt bông diều
Ký ức tuổi thơ

Ký ức tuổi thơ


Kết quả hình ảnh cho tuoi tho

                               
                               Yêu biết mấy một thời trong quá khứ
                               Năm tháng dài lưu giữ mãi ngày thơ
Kỷ niệm ơi thương nhớ đến từng giờ
Lúc nhặt những cành mơ cùng đố lá.
Nhớ từng buổi trốn nhà… đi bắt cá

Ngày mai anh đi


Mai anh đi rồi bé có buồn không?
Mai anh đi nhớ bé vô cùng. 
Nhớ mắt buổi chiều nghiêng bóng xế. 
Nhớ môi cười áo trắng lướt rung rung. 

Mai anh đi trường xa xa lắm. 
Đời con trai như vó ngựa hồng. 
Tuổi bé bình yên như cơn nắng. 
Tuổi anh buồn như chiêc lá mùa đông. 

Khép mắt quên muộn phiền tháng Bảy




Hãy khép mắt quên muộn phiền tháng bảy
Bao nhọc nhằn xếp lại thả trôi sông
Hãy quên đi bao nỗi sầu tê tái
Những đắng cay uất nghẹn cả cõi lòng

Chào tháng tám rợp vàng màu hoa cúc
Tựa cửa nhìn trời bỗng thấy thênh thang
Chim véo von gọi vần thơ tỉnh thức
Mây làm duyên e ấp thả tơ vàng

Tháng tám về tiếng đàn nghe dìu dặt
Dốc hẹn hò rộn rã bước chân qua
Chợt long lanh rạng ngời lên môi mắt
Tóc ngang vai áo lụa tím hoa cà

Mừng tháng tám yêu thương về mở hội
Nắng mùa thu tô điểm má thêm hồng
Nghe xào xạc lá vàng khô khắp lối
Thoáng thu về hoa cỏ mãi bâng khuâng
                            -----Đõ Mỹ Loan----
Tháng bảy mưa về....

Tháng bảy mưa về....




Tháng bảy mưa về ướt phố xưa
Ướt con đường nhỏ, điệp sang mùa
Dề gầy vì cỏ không buồn thắm
Rêu phong tháp cổ, tiếng chuông chùa

Tháng bảy nắng sầu vương gió se
Mùa thi đại học đến bên hè
Có cô trò nhỏ ghi lưu bút
Chữ kí trao người mắt đỏ hoe

Tháng bảy phượng rơi trên tóc mây
Áo dài ai mặc phố say say
Lưu ly tim tím mùa mơ mộng
Bằng lăng đẫm cả đôi vai gầy

Tháng bảy lá sang cây ở đâu
Chầm chậm mây chiều xám một màu
Trên trời có chiếc cầu ô thước
Ngưu Lang, Chúc Nữ lỡ duyên đầu

Tháng bảy ừ ! đến tháng bảy rồi
Nhớ sao mắt biếc tuổi đôi mươi
Mùa mưa đã đến bên khung cửa
Khắc ghi trong tim bóng một người.

                              ----Nguyễn Ngọc Giang----

Vấn vương mùa hạ!


Ta khép lại những hồn thơ mười bảy  
Thưở loay hoay tà áo trắng bên thềm    
Thưở mộng mơ... thời phượng hồng ngày ấy 
Chợt hiện về... bao nổi nhớ dịu êm. 

Mùa Hạ đến như chạm vào ký ức 
Tiếng ve kêu rộn rã góc sân trường
Chút kỉ niệm làm lòng ta thổn thức  
Đã qua rồi hư ảo những mùa thương. 

Giờ nhớ lại những vần thơ thưở ấy... 
Góp nhặt nổi buồn vụn dại của ngày xưa 
Thưở dầm mưa... tóc ướt  xõa lưa thưa...
Gợi nổi nhớ cơn mưa mùa hạ đến.

Thắm một trời... nhớ thầy cô thương mến...!
Nhớ bạn bè... thưở đến lớp xôn xao...
Thưở cắp sách... của một thời se tà áo...
Ngốc ngếch đến lạ thường xao xuyến thấy mà thương...

Hạ lại đến ta cúi nhặt cành hoa phượng
Nhớ mãi thầy cô... một tình thương độ lượng...
Chắp cánh ươm mầm cho ta những ước mơ
Để kỉ niệm... giờ lại  hóa thành thơ trong lòng tôi không thể tắt...


Tiếc...!


Liên hoan cuối năm đứa nào cũng khóc
Ghi ta buồn gảy điệu chia ly
Riêng mỗi tớ cố tình... cười sằng sặc
Sẽ lại gặp nhau... khóc để làm gì
Ấy nguýt dài... cái đồ tủ lạnh
Ra đó rồi cùng lớp nữa đâu
Đừng hòng mà than nhớ ai ngồi bên cạnh
Cứ nhăn nhở cười muốn cốc một cái vào đầu
Thế rồi tớ thi vào xây dựng
Thế rồi ấy lại chọn ngân hàng
Rủ nhau đi chơi,vẫn mạnh mồm nói cứng
Chả phải chia ai mỗi một cái bàn
Năm thứ hai,thứ ba,thứ bốn
Ngày dần trôi ấy cứ dần xa
Thi thoảng gặp vẫn chọc cười để bị lườm:cái đồ ba trợn
Sao tiếng cười tớ thấy phôi pha
Mấy thằng cu rủ nhau họp lớp
Nháy mắt cười:Nhớ đem đến người ngoài
Nghĩ vẫn vơ...tim tông xương bôm bốp
Nếu phải đem...người đó là ai?
Hôm họp lớp ấy đi cùng người lạ
Cao hơn tớ nhiều, chín chắn cũng hơn
Tớ bám riết mấy thằng cu hợp cạ
Cố che đi cảm giác hờn hờn
Chợt nghĩ về ngày liên hoan thuở đó
Thât ra thì...tớ khóc tơi bời
Thôi hết rồi, cái thằng khờ khốn khổ
Dấu diếm hoài... trót thương ấy, ấy ơi...!


Hoài niệm không đề


Con đường cũ vẫn trải đầy nắng ấm
Tà áo dài cùng chiếc nón em nghiêng
Mắt ai ướt cho lòng ai chan chứa
Đã một thời giờ thành chuyện khó quên
Giờ ra chơi nhóm bạn cùng hàn thuyên
Đùa tinh nghịnh chuyện tình yêu vụng dại
Hoa chưa thắm tội tình chi vội hái
Hồn theo mây trong trẻo chẳng âu lo
Hè đã về sao ai nấy buồn xo
Giờ đã lớn sao tiếc chi môi thắm
Có giọt lệ chưa rơi trông thật nặng
Rồi ngày mai sẽ gặp lại nơi này.


Cảm xúc tháng năm


Tôi nhớ lại những ngày hè xưa ấy
Sắp tan trường rồi đấy bạn tôi ơi
Ở sân trường phượng đỏ cánh hoa rơi
Thời gian ngắn mình sẽ rời nhau nhé

Mối tình đầu còn vơi trong nét vẽ
Cánh phượng hồng lối rẽ lúc chia tay
Ánh mắt nhìn nhau sao thắm vị cay
Còn đọng lại nơi này lưu bút nhỏ

Bước chân đi sao mà nghe rất rõ
Tiếng đập thình nơi đó trái tim yêu
Nắm tay nhau mình muốn nói bao điều
Hãy giữ lại tình yêu trao nhau nhé

Cảm xúc tháng năm thời gian tuổi trẻ
Nơi đầu đời mạnh mẽ tuổi thanh xuân
Thời gian qua đi kỷ niệm về dần
Vẫn đọng lại bao lần theo năm tháng.


Tình khúc tháng Năm



Tháng Năm sang rực trời hoa phượng đỏ
Nhớ mối tình ngày đó tuổi mộng mơ
Lời yêu thương viết vội thật ngu ngơ
Hoa phượng đỏ vương chờ môi em đó

Tháng Năm sang mang về bao nỗi nhớ
Nỗi nhớ nào còn đó chẳng mờ phai
Cánh phượng buồn lại đỏ rực hồn ai
Lòng đắm đuối nhớ hoài trong hơi thở

Tháng Năm về nghe trong lòng nức nở
Cánh phượng hồng gợi nhớ kỷ niệm qua
Rực rỡ như ánh nắng buổi chiều tà
Ngỡ như một bản tình ca tuyệt diệu

Tháng Năm sang tâm hồn sao đơn điệu
Cánh phượng rơi báo hiệu một mùa xa
Tiếng mưa rơi trên mắt giọt lệ nhoà
Lời thề ước trong ta hoài nhớ mãi

Tháng Năm sang kỷ niệm xưa gợi lại
Tình bạn bè như sóng mãi ngàn năm
Suốt cuộc đời con sóng chẳng lăn tăn
Vẫn lặng lẽ hằn in trên đất mẹ

Tháng Năm sang gợi một thời tuổi trẻ
Tiếng yêu đầu mạnh mẽ tuổi thanh xuân
Quãng thời gian mang kỷ niệm xa dần
Nhưng đọng mãi bao lần trên đôi má

Tháng Năm về phượng hồng trên sắc lá
Để lòng buồn … hồn thả … viết tình xa.


Cảm xúc tháng 5 - Những bài thơ

Cảm xúc tháng 5 - Những bài thơ



     Thời học sinh có lẽ luôn là kỷ niệm đẹp nhất trong lòng mỗi cô cậu học trò, bởi cái thời ấy hồn nhiên, ngây thơ và trong sáng lắm! Mối tình đầu của tuổi học trò có lẽ sẽ là khó quên nhất. Nếu ai đó đã từng trải qua thứ yêu đương vụng dại này, mới thấy tình yêu thủa đó thật tuyệt vời. Một tình yêu trong sáng, “ngây ngô”. Nhiều khi thầm thương, trộm nhớ ai đó nhưng chưa một lần dám nói: Tuổi mộng mơ... của một thời hư ảo. Chẳng bao giờ chịu nhìn ngó đến ai đâu. Mắt thì mãi ngơ ngác.... đến u sầu. 
Mùa Gió Nhớ

Mùa Gió Nhớ

Tác giả: Lê Hữu Nghĩa (Aki Lee)

Mùa gió này quê tôi nhiều xao xuyến
Rặng mía già đu gió thổi mùa êm
Gió cứ hát và dừa cao cứ đệm
Một mùa buồn vương vấn mãi người ơi.

Chùm thơ về kỹ niệm tuổi học trò nhiều xao xuyến

Hình ảnh có liên quan


BÀI THƠ: GIÃ TỪ ÁO TRẮNG THƠ NGÂY

Tác giả: Huyền Thư
Giây phút cuối, xa rời ngôi trường cũ
Xa bạn bè, nơi ấp ủ niềm thương
Tuổi học trò, lưu luyến mộng yêu đương
Giờ cách trở, nỗi buồn vương...khóe mắt