Showing posts with label Mùa hè. Show all posts
Showing posts with label Mùa hè. Show all posts
Ở đâu đó, có những loài hoa mang tên gọi tháng 4

Ở đâu đó, có những loài hoa mang tên gọi tháng 4

Khi những cơn mưa rào bắt đầu xuất hiện đột ngột đem theo tiếng sấm như những thanh âm réo rắt, những khuông bổng trong bản nhạc giao hưởng của đất trời và trong sắc màu rực rỡ của muôn loài hoa báo mùa, ấy chính là lúc hạ đang lấp ló đâu đây. Và trong mùa hạ xao xuyến ấy có những loài hoa mang tên gọi tháng 4
Ký Ức Tuổi Thơ Còn Đọng Trong Tôi - Chapter 1

Ký Ức Tuổi Thơ Còn Đọng Trong Tôi - Chapter 1

      Kết quả hình ảnh cho tuoi tho

       Khi mà những cơn mưa đầu mùa hạ rơi đều bên khung cửa, cũng là lúc những ký ức chợt ùa về cùng với mưa, những cái nắng sau những cơn mưa bắt đầu oi ả, tiếng thở dài của những rặng mía già cũng thôi rầm rì cùng với mưa. Ngồi lặng nơi hiên nhà, nhìn những hạt nước long lanh trên kẻ lá cùng những cánh mối bay làm tôi nhớ về cái thời, cái thời mà người ta cứ bảo nó là thời " trẩu tre". Vâng! đúng là thời trẻ trâu thật các bạn ạ. Trong cái không khí hơi đất nồng sau những cơn mưa, tiếng giọt nước nhỏ đều đều lên mái nước càng làm tôi nhớ về những gì đã xa...

Có một vùng ký ức tuổi thơ trong tôi

Có một vùng ký ức tuổi thơ trong tôi

tuổi thơ trong tôi

1. Cánh bèo trôi nổi đưa tôi trôi dạt nhiều nơi, khắp chốn rồi neo lại ở một góc nhỏ của thị trấn miền biển cuối trời tổ quốc. Nhiều lúc tôi cứ chạnh lòng, tủi thân vu vơ khi nhìn đám nhỏ chơi nhởi trước nhà rồi tự hỏi : " Sao mình không có một tuổi thơ yên bình hơn một chút?". Tự hỏi rồi ngay lập tức tự trách mình cầu toàn, tham lam.
Tháng Tư! Nỗi niềm chướm Hạ...

Tháng Tư! Nỗi niềm chướm Hạ...

Ta chợt nhớ một mùa yêu xa lắm!
Thuở ve kêu thấp thoáng nỗi đợi chờ
Phượng rực cháy những hồn thơ xanh thẳm
Ta yên bình chở mùa hạ vào mơ
Đâu ai biết phượng tàn theo sắc áo
Giọt lệ gầy rơi vỡ giấc thơ ngây
Đôi mươi đến tô hồng môi thiếu nữ
Đường ta đi nắng hóa những đọa đày…

Vấn vương mùa hạ!


Ta khép lại những hồn thơ mười bảy  
Thưở loay hoay tà áo trắng bên thềm    
Thưở mộng mơ... thời phượng hồng ngày ấy 
Chợt hiện về... bao nổi nhớ dịu êm. 

Mùa Hạ đến như chạm vào ký ức 
Tiếng ve kêu rộn rã góc sân trường
Chút kỉ niệm làm lòng ta thổn thức  
Đã qua rồi hư ảo những mùa thương. 

Giờ nhớ lại những vần thơ thưở ấy... 
Góp nhặt nổi buồn vụn dại của ngày xưa 
Thưở dầm mưa... tóc ướt  xõa lưa thưa...
Gợi nổi nhớ cơn mưa mùa hạ đến.

Thắm một trời... nhớ thầy cô thương mến...!
Nhớ bạn bè... thưở đến lớp xôn xao...
Thưở cắp sách... của một thời se tà áo...
Ngốc ngếch đến lạ thường xao xuyến thấy mà thương...

Hạ lại đến ta cúi nhặt cành hoa phượng
Nhớ mãi thầy cô... một tình thương độ lượng...
Chắp cánh ươm mầm cho ta những ước mơ
Để kỉ niệm... giờ lại  hóa thành thơ trong lòng tôi không thể tắt...


Mùa hạ cuối cấp và nỗi buồn bất chợt...!






Qua những ngày tháng 3 hoa sưa nở trắng xóa lối ai về, những ngày tháng 4 đầu hè cùng với những cơn mưa rào bất chợt đến rồi đi. Thời gian cứ lặng lẽ trôi, con người vẫn luôn bận rộn với guồng quay cuộc sống và những dự định của riêng mình.