Showing posts with label Cảm xúc. Show all posts
Showing posts with label Cảm xúc. Show all posts

[Ảnh] Mùa trung thu, mùa ký ức tuổi thơ

Nếu như Tết nguyên đán là cơ hội gợi về sự mong mỏi đoàn viên, về những cột mốc trong cuộc đời mỗi người. Thì Trung thu lại khác, rằm tháng tám về, lằn ranh mỏng manh giữa tuổi thơ và hiện tại khiến người ta chao đảo và nhớ về một ký ức vừa xa xôi mà lại vừa gần như ánh trăng sáng bên thềm nhà. 



Ở đâu đó, có những loài hoa mang tên gọi tháng 4

Ở đâu đó, có những loài hoa mang tên gọi tháng 4

Khi những cơn mưa rào bắt đầu xuất hiện đột ngột đem theo tiếng sấm như những thanh âm réo rắt, những khuông bổng trong bản nhạc giao hưởng của đất trời và trong sắc màu rực rỡ của muôn loài hoa báo mùa, ấy chính là lúc hạ đang lấp ló đâu đây. Và trong mùa hạ xao xuyến ấy có những loài hoa mang tên gọi tháng 4
Ký Ức Tuổi Thơ Còn Đọng Trong Tôi - Chapter 1

Ký Ức Tuổi Thơ Còn Đọng Trong Tôi - Chapter 1

      Kết quả hình ảnh cho tuoi tho

       Khi mà những cơn mưa đầu mùa hạ rơi đều bên khung cửa, cũng là lúc những ký ức chợt ùa về cùng với mưa, những cái nắng sau những cơn mưa bắt đầu oi ả, tiếng thở dài của những rặng mía già cũng thôi rầm rì cùng với mưa. Ngồi lặng nơi hiên nhà, nhìn những hạt nước long lanh trên kẻ lá cùng những cánh mối bay làm tôi nhớ về cái thời, cái thời mà người ta cứ bảo nó là thời " trẩu tre". Vâng! đúng là thời trẻ trâu thật các bạn ạ. Trong cái không khí hơi đất nồng sau những cơn mưa, tiếng giọt nước nhỏ đều đều lên mái nước càng làm tôi nhớ về những gì đã xa...

Có một vùng ký ức tuổi thơ trong tôi

Có một vùng ký ức tuổi thơ trong tôi

tuổi thơ trong tôi

1. Cánh bèo trôi nổi đưa tôi trôi dạt nhiều nơi, khắp chốn rồi neo lại ở một góc nhỏ của thị trấn miền biển cuối trời tổ quốc. Nhiều lúc tôi cứ chạnh lòng, tủi thân vu vơ khi nhìn đám nhỏ chơi nhởi trước nhà rồi tự hỏi : " Sao mình không có một tuổi thơ yên bình hơn một chút?". Tự hỏi rồi ngay lập tức tự trách mình cầu toàn, tham lam.
Tháng Tư! Nỗi niềm chướm Hạ...

Tháng Tư! Nỗi niềm chướm Hạ...

Ta chợt nhớ một mùa yêu xa lắm!
Thuở ve kêu thấp thoáng nỗi đợi chờ
Phượng rực cháy những hồn thơ xanh thẳm
Ta yên bình chở mùa hạ vào mơ
Đâu ai biết phượng tàn theo sắc áo
Giọt lệ gầy rơi vỡ giấc thơ ngây
Đôi mươi đến tô hồng môi thiếu nữ
Đường ta đi nắng hóa những đọa đày…

Khi Nào Thì Nên Rời Xa Nhau


● Một Sản Phẩm Của Tốp 5 Lạ Kỳ
● Nguồn: Mộc Linh
● Người đọc: Từ Khang


"Khi bước vào những cuộc tình thời son trẻ, mỗi người nên học cách làm quen với sự chia ly. Bởi dẫu sao thì điều đau đớn nhất vẫn chính là không kịp nói lời tạm biệt.

Đôi lúc người ta yêu nhau rồi rời xa không phải vì lí do hết yêu. Mà là để lưu giữ những điều đẹp đẽ nhất còn sót lại. Hành trình của cuộc đời mỗi người còn quá dài để chỉ vì một chút thương tâm mà dừng chân.

Điểm xuất phát của tình yêu là khi ta tìm đúng người và đúng thời điểm để bắt đầu. Hoặc, tình yêu còn là khi ta chọn đúng lúc để nói lời từ biệt.

Chẳng ai có thể ngăn nổi một trái tim đang yêu, nếu nó chưa tìm được lí do dừng lại.

Trong tình yêu, đừng mù quáng để bản thân mình phải thiệt thòi hay uất ức. Chẳng phải chúng ta yêu là để hạnh phúc sao? Vậy thì hà cớ gì phải bấu víu chút tình khi bản thân đã mệt nhoài bởi thương tổn làm đau nhau?

Người có thể làm tổn thương đến ta luôn là người mà ta yêu nhiều nhất. Điều đó không có nghĩa người ta yêu nhiều nhất sẽ là người làm ta hạnh phúc nhất.

Nếu một ngày ta cảm thấy người đó không còn vui khi có ta bên cạnh, khi ta ở bên nhưng người đó không để ý đến, thì dù yêu, cũng chẳng giúp gì được nữa.

Nếu những cuộc trò chuyện hằng đêm cứ thưa dần, thưa dần và rồi không còn là những câu nói quen thuộc tạm biệt nhau mỗi khi kết thúc.

Đến cả lúc buồn hay lúc say, người mà họ gọi tên cũng chẳng còn là ta. Một cái ôm đôi khi không còn là điều họ mong đợi, cả sự ủi an cũng không khiến họ vững lòng.

Sẽ có lúc họ bận rộn với bộn bề cuộc sống của chính họ mà chợt quên mất rằng chính ta cũng là một phần trong cuộc sống đó. Những lần hẹn hò không là điều họ chờ mong và đi cùng nhau chỉ như là nghĩa vụ phải thế.

Khi mà sự hi sinh của ta chẳng còn khiến họ muốn đáp lại, mọi cố gắng đều vô ích sau tất cả.

Nước mắt không còn đủ để khiến cho họ mềm lòng, hay những lần hờn giận cũng chẳng thể làm họ thôi dửng dưng lạnh nhạt.

Khi ở bên một người mà bản thân vẫn cảm thấy cô đơn, thì có nghĩa là ta không còn yêu họ hoặc người đó ắt hẳn sẽ không thuộc về mình.

Đó là khi, chúng ta nên rời xa...

Chia tay chẳng bao giờ là điều dễ dàng, nếu yêu. Nhưng kì thực cô đơn quá lâu trong cuộc tình của chính mình thì dù muốn hay không tình yêu đó cũng sẽ chết dần theo năm tháng.

Điều đáng buồn nhất là nhìn thấy một người của hôm nay chẳng còn là người mà ta yêu ngày cũ.

Có những người chỉ có thể ghé ngang cuộc đời ta mà không thể dừng lại. Nhiệm vụ của họ là giúp ta trân trọng hơn giá trị của hạnh phúc. Bởi khi trải qua những sự chia lìa hay mất mát, con người ta thường tự nhiên trưởng thành hơn.

Và đó đơn giản chỉ là người mà ta cần phải gặp, để học cách nhớ, cách yêu và cách quên.

“Có hai lí do tại sao con người ta lại rời bỏ một người mà họ vẫn còn yêu – hoặc đó là điều phải làm, hoặc đó là điều duy nhất họ có thể làm.”

Theo Mộc Linh / Trí Thức Trẻ.

Ý nghĩa mùa xuân

Mùa Thu trôi qua trên từng cành cây khóm lá, từng chiếc lá thu vàng úa đã tách khỏi nguồn sống, rơi lả tã từng cơn trong gió thu buồn heo hắt. Tiếng ve đã im bặt, chỉ còn những tiếng xào xạt của lá thu chạm trên thảm cỏ úa màu… và rồi, những cơn gió lạnh ồ ạt tràn xuống, phủ kín mọi vật, len vào tận những kẽ lá gốc cây, ướp lạnh mọi vật trong giá buốt. Cây cỏ xác xơ, cành khô trụi lá. Thân cây co mình run rẩy trước những ngọn gió đông lạnh từng cơn. Vạn vật thở than trong những đêm dài lạnh lẽo, trông chờ cho mùa Xuân chóng đến. Rồi một buổi sáng, mặt trời lố dạng, ánh nắng dịu dàng xuyên qua làn sương mỏng, nhẹ len vào từng khóm cây kẽ đá, đánh thức vạn vật sau một giấc ngũ dài mệt mỏi. Chúa Xuân nhẹ bước hiện ra, mang theo hương vị nồng nàn và ấm áp của nắng xuân.



Tết này, bạn có ăn Tết cùng gia đình...?

Một ngày như mọi ngày thức dậy, nhưng hôm nay thì khác hơn với mọi khi, không khí se lạnh, biết chắc là mùa đông nên lạnh nhưng cái lạnh của ngày hôm nay báo hiệu cho tôi một điều rằng, sắp Tết rồi các bạn ạ! Thế đấy hít một hơi thật sâu và thở dài buôn lỏng đôi tay và tiếp tục sống cho tốt những ngày cuối năm.
Bận rộn với những việc nhỏ nhặt chính là một loại biểu hiện của thất bại

Bận rộn với những việc nhỏ nhặt chính là một loại biểu hiện của thất bại

   Đời người ngắn ngủi, nếu suốt ngày chỉ bận rộn với những việc nhỏ bé vụn vặt thì sẽ bỏ lỡ mất những việc lớn lao, đó cũng là một loại biểu hiện của thất bại.

đệ tử, thiền viện, thiền sư, Bài học, Bài chọn lọc,
Phải biết được cái gì là quan trọng nhất trong cuộc sống của mình, cuộc sống sẽ rất nhẹ nhõm và đơn giản. (Ảnh: Internet)
Đừng sợ tương lai, Đừng câu nệ quá khứ, Hãy sống với hiện tại...!

Đừng sợ tương lai, Đừng câu nệ quá khứ, Hãy sống với hiện tại...!

"Sau khi tốt nghiệp, các bạn đã tìm được việc làm và rất có thể đã nghĩ mình sẽ có cuộc đời bình thường khi làm ở cùng một công ty cho đến lúc về hưu, trong khoảng thời gian đó thì lập gia đình, xây nhà. Tuy nhiên, tôi nghĩ sẽ chỉ có một bộ phận các bạn thật sự có tương lai như thế..."

Lạnh...

Lạnh...


    Đông đã về, cái lạnh cứ rón rén như ngại ngùng điều gì đó, làn sương sớm răng mong manh liu điu trên mặt hồ, mờ mờ đầu ngõ nhỏ. Băng qua màn sương mong manh đến vô hình đó, ta mơ màng chờ cái nắng lẻ loi, bầu trời nắng mây, những cơn gió se sắt thổi vào lòng người những nỗi buồn man mác.
Mùa đông....

Mùa đông....

    Nàng thu dịu dàng vội vã qua đi nhường chỗ cho mùa đông bâng khuâng – xao xuyến với bao kỷ niệm, chờ đợi, lạnh lẽo, yêu thương. Mùa đông chính là khơi nguồn cảm xúc cho các tác giả tên tuổi sáng tác những bài thơ, bài ca, những câu nói hay và ý nghĩa nhất về mùa đông.

những câu nói hay về mùa đông

Mùa đông lạnh giá mang đến cho con người những dòng cảm xúc khác nhau, hòa quyện đan xen vào nhau như những cảm giác khác lạ từ thiên nhiêu, đất trời.
Nhưng trong mùa đông đấy, những câu nói hay về mùa đông ấy, lại có những dòng cảm xúc ấm áp, chan chứa yêu thương, nhưng cũng có thể đó lại là lạnh lẽo cô đơn của một trái tim đơn độc, cần được sưởi ấm. Hãy cùng tôi và các tác giả cùng đọc và khám phá những câu nói, vần thơ hay nhất về mùa đông thân thương cách bạn nhé !!!
Lặng lẽ...! Một mùa giáng sinh nữa lại về.!

Lặng lẽ...! Một mùa giáng sinh nữa lại về.!

42-20135169-1368036447_500x0.jpg

    Một mùa đông nữa đã sang. Viết cho bạn, cho tôi, cho những người cô đơn khi mùa đông đến. Để tìm cho tâm hồn mình một chút bình yên giữa đời thường tất bật. Để biết rằng đâu đó vẫn có những người cô đơn, như bạn, như tôi...
Những buổi sớm nay trời đã bắt đầu trở lạnh. Sáng mở mắt như con mèo lười chẳng muốn thoát khỏi tấm chăn ấm. Chuông báo thức reo, tắt, lại lim dim, mơ màng. Ước gì hôm nay là ngày chủ nhật và đúng như vậy, hôm nay là ngày chủ nhật. Nhưng rồi cũng phải dậy, tung người ra khỏi chăn, chuẩn bị, chào một ngày mới.
Không khí lạnh tràn khắp... Giáng sinh lại về rồi.
42-20135169-1368036447_500x0.jpg

Đêm, ngồi bên thềm, bên ly cà phê đen sóng sánh, nhìn từng giọt tí tách nhỏ xuống phin, những giọt mưa ngoài trời bay bay, lạnh cóng, lạnh đến run người. Ước gì có chiếc áo khoác ai đó khẽ choàng vào người, có lẽ sẽ không còn rét nữa, dù ngoài trời mưa vẫn bay bay. Nhưng không, bên cạnh, vẫn chỉ mình bạn, không một ai khác. Có lẽ họ cũng đang lạnh và đang ước mơ về một điều xa xăm nào đó...
Sáng nay... Trời vẫn lạnh nhưng không muốn bước ra đường với chiếc áo khoác. Vẫn quần jean, chiếc áo sơ mi mỏng, phóng xe trở về lại trường đại học xa hàng chục kilomet, chợt nhớ đến mấy thằng bạn, người vẫn mỗi sáng chạy sang cùng đi rồi 2 đứa cứ ôm sồm đủ thứ chuyện. Nhưng giờ, bạn đã đi rồi...! Thế là một mình, loay hoay với chiếc xe. Vì trước giờ, mỗi khi lấy xe, nó vẫn vậy, sao hôm nay khó thế nhờ. Chợt nóng lên thật nhiều...không lẻ đi bộ?
Sáng nay... Đường phố đã bắt đầu trang hoàng cây thông, ông già tuyết, thấy ko khí thật rộn ràng, ấm áp, mặc cái lạnh vẫn đang len lỏi xung quanh. Giáng sinh sắp về, mặc dù vẫn còn mấy giờ nữa. Thời khắc giao mùa. Hình như thấy lòng cũng thanh thản, bình yên hơn...
Sáng nay... giáng sinh sắp về và mùa xuân đang đến. Thật gần... Lại thêm một tuổi mới. 21, tuổi đã có thể gọi là trưởng thành và chính chắn hơn chưa nhỉ? Có thể có và cũng có thể là không. Mọi điều đều có thể và không thể. Nhưng có một điều chắc chắn rằng, tâm hồn đã bình lặng và yên ổn hơn sau những gì đã xảy ra. Dẫu giáng sinh hay mùa xuân đến, cũng vẫn chỉ một mình...
Vẫn buổi sáng ấy... Lang thang trên blog được một bạn gửi cho một bài thơ hay về mùa giáng sinh năm nào:
"Thành phố hôm nao giờ nằm yên vắng
Dấu yêu ngày nào chập choạng bước đơn côi
Tháng 12 không còn mơ mộng
Từ khi người lặng lẽ rời xa
Không còn anh không còn mùa X-mas
Cũng như ta tình tan vỡ trăm năm
Tiếc thương anh, tiếc thương từng X-mas
Tiếc thương em, âm thầm nỗi quạnh hiu
Chuông nhà thờ từng hồi vang nặng
Em khép mình bên góc phố thân quen
Ôm nỗi nhớ cuộc tình vừa chớm
Khoảng trời nào đã xoá dấu chân nhau
Anh ra đi, có người ngồi ôm nỗi nhớ
Không còn nhau, X-mas cũng không còn".
Cùng một lá thư viết vội "Thư gửi ông gìa noel - Người mà con tinh có thật nhưng chưa bao giờ điều đó là thật".
"Ông già Noel, con chào ông!!! 
Đây là lần đầu tiên con viết email ông ạ. Thú thực với ông con chưa bao giờ tin là có ông trên cõi đời này. Những đứa trẻ có thể treo tất ở lò sưởi và nhắm mắt hi hí để chờ gặp ông chứ còn con thì ngủ thẳng tuốt.
Đối với con trên đời này không có điều kì diệu tự nhiên đến với chúng ta, chỉ có sự cố gắng của chúng ta mới làm nên điều kì diệu. Nhưng ông biết vì sao một con người không tin vào điều kì diệu hôm nay lại viết thư cho ông không? Bởi con đã xem một bộ phim thần tiên, trong đó người ta nói rằng khi có một người không tin vào cổ tích thì sẽ có một thiên thần nhỏ ra đi. Con không muốn hại người khác bằng lời nói của mình vì thế con phải tin vào điều thần tiên. Và con đang thử tin đây.
Con lớn rồi, ở cái tuổi mà đi lấy chồng được, vậy mà ngồi đây lụi cụi viết thư cho ông già Noel. Con không hề tốt lành ngồi viết thư cho ông đâu. Con viết thư xin quà đó. Ông có sợ không? Con xin ông một món quà, cái mà có thể dư thừa với người này nhưng lại thiếu hụt với người kia. Món quà mang tên Hạnh Phúc.
noelsanta7-195281-1368094481_500x0.jpg
Con thì đủ hạnh phúc rồi, con có gia đình đầm ấm, có những người bạn tốt và con cũng có một bàn tay nắm lấy tay con rồi. Ông đừng nói là con tham lam nha, có rồi lại xin thêm, con đang xin cho bạn của con đấy. Nó không được hạnh phúc như con. Nó thiếu hạnh phúc ông à. Nó cũng không tin vào điều kì diệu vì có thể cuộc sống bắt nó phải thực tế. Nó không có gia đình đầm ấm như con, cuộc sống cũng chật vật , bộn bề lo toan. Cũng có lần, nó từng tin vào điều kì diệu nhưng rồi đời lại bắt nó nhìn vào thực tế, nên nó quên những điều kì diệu rồi ông ơi.
Con biết nó cô đơn, con cố lắm rồi nhưng vẫn không lấp đầy được khoảng không vô hình đó. Vì thế con xin ông cho nó món quà Hạnh Phúc, để nó còn tin vào kì diệu nữa ông hen. Con hi vọng một ngày nào đó sẽ thấy nó cười rạng rỡ như con, vô tư như con. Ông cho nó đủ thôi, đừng cho dư nhé. Để dành tặng cho người khác nữa ông à. Còn nhiều người thiếu hạnh phúc lắm.
Con đang nghĩ về bạn con, con lo cho bạn con, vậy con đã là người tốt để được nhận quà của ông phải không, ông già Noel? Con đã và đang tin vào điều kì diệu vậy ông có thể làm cho con tin vào điều kì diệu mãi được không ông?
Hôm nay con tin có ông già Noel...". (Hết sẩy).

Nơi dòng sông chảy vào nổi nhớ...




Dòng sông chở nặng phù sa như dòng sữa mẹ ngọt ngào nuôi dưỡng cả làng chài nghèo. Không chỉ cho tôm cá đầy ghe, dòng nước xanh mát còn tưới tắm bao ruộng lúa, vườn cây. Lúc nhỏ tôi tò mò hỏi nội: “Nước sông sẽ chảy về đâu?”. Bà xoa đầu tôi: “Chỉ có biển bao la mới ôm nước vào lòng thôi, cháu ạ!”.