Ngày mai anh đi


Mai anh đi rồi bé có buồn không?
Mai anh đi nhớ bé vô cùng. 
Nhớ mắt buổi chiều nghiêng bóng xế. 
Nhớ môi cười áo trắng lướt rung rung. 

Mai anh đi trường xa xa lắm. 
Đời con trai như vó ngựa hồng. 
Tuổi bé bình yên như cơn nắng. 
Tuổi anh buồn như chiêc lá mùa đông. 

Khép mắt quên muộn phiền tháng Bảy




Hãy khép mắt quên muộn phiền tháng bảy
Bao nhọc nhằn xếp lại thả trôi sông
Hãy quên đi bao nỗi sầu tê tái
Những đắng cay uất nghẹn cả cõi lòng

Chào tháng tám rợp vàng màu hoa cúc
Tựa cửa nhìn trời bỗng thấy thênh thang
Chim véo von gọi vần thơ tỉnh thức
Mây làm duyên e ấp thả tơ vàng

Tháng tám về tiếng đàn nghe dìu dặt
Dốc hẹn hò rộn rã bước chân qua
Chợt long lanh rạng ngời lên môi mắt
Tóc ngang vai áo lụa tím hoa cà

Mừng tháng tám yêu thương về mở hội
Nắng mùa thu tô điểm má thêm hồng
Nghe xào xạc lá vàng khô khắp lối
Thoáng thu về hoa cỏ mãi bâng khuâng
                            -----Đõ Mỹ Loan----
Tháng bảy mưa về....

Tháng bảy mưa về....




Tháng bảy mưa về ướt phố xưa
Ướt con đường nhỏ, điệp sang mùa
Dề gầy vì cỏ không buồn thắm
Rêu phong tháp cổ, tiếng chuông chùa

Tháng bảy nắng sầu vương gió se
Mùa thi đại học đến bên hè
Có cô trò nhỏ ghi lưu bút
Chữ kí trao người mắt đỏ hoe

Tháng bảy phượng rơi trên tóc mây
Áo dài ai mặc phố say say
Lưu ly tim tím mùa mơ mộng
Bằng lăng đẫm cả đôi vai gầy

Tháng bảy lá sang cây ở đâu
Chầm chậm mây chiều xám một màu
Trên trời có chiếc cầu ô thước
Ngưu Lang, Chúc Nữ lỡ duyên đầu

Tháng bảy ừ ! đến tháng bảy rồi
Nhớ sao mắt biếc tuổi đôi mươi
Mùa mưa đã đến bên khung cửa
Khắc ghi trong tim bóng một người.

                              ----Nguyễn Ngọc Giang----