Showing posts with label Ngôn tình. Show all posts
Showing posts with label Ngôn tình. Show all posts
Những mùa tháng chạp đi qua

Những mùa tháng chạp đi qua

nhung-mua-thang-chap-di-qua

Mới đó mà đã năm cái tháng chạp qua đi... Tất cả đều đổi thay... Chỉ có gió là vẫn vậy, trường tồn mãi mãi, vẫn thổi những cái bánh tráng của cô phơi trắng cả cánh đồng, và thổi những mái tóc xanh lưa thưa nhuốm bạc... 
***
Phía Sau Phút Ban Đầu Là Những Giây Lặng

Phía Sau Phút Ban Đầu Là Những Giây Lặng


Tôi có thể đi qua thời gian (dù là rất lâu) để nguôi ngoai những nỗi buồn mà bắt đầu lại. Tôi có thể đi qua mùa đông lạnh lẽo để chờ chút nắng xuân. Nhưng mùa của tuổi thì làm cách nào để đi qua? Và, những giây lặng phía sau duyên may ấy sẽ theo tôi đến bao giờ….
Xin lỗi... Anh nghèo!

Xin lỗi... Anh nghèo!

“Xin lỗi…cô có làm sao không???
Vừa nói chàng trai vừa đỡ cô dậy.
“không sao mà anh…lỗi cũng do em đi không chú ý ..làm đổ hết đồ của anh rùi”
..chàng trai nhẹ lau mồ hôi trên chán…thở phào…ban đầu anh rất sợ là cô sẽ làm to chuyện
Chợt nhận ra... cuộc sống đẹp như mưa

Chợt nhận ra... cuộc sống đẹp như mưa

Kết quả hình ảnh cho anh mua


     Uhm! Thì nó ghét mưa. Nhưng không hiểu vì một lí do nào đấy, hôm nay nó thấy mưa đẹp, đẹp hơn so với mọi ngày. Nó có rất nhiều ý tưởng hay ho, nhưng nó lại không bao giờ dám thực hiện, đơn giản thôi, bởi vì nó tự ti. Những ý tưởng đó sẽ bị vất vào một góc tối tăm nào đấy - ở trong đầu nó, để rồi bị lãng quên.

Nó hay suy nghĩ kiểu như thế nên mua thứ này hay mua thứ kia, đi lối này hay đi lối kia... Cuộc sống của nó luôn kèm theo sự nuối tiếc. Ôi! Giá như mà…Ước gì…
Café Muối

Café Muối


Anh gặp nàng trong một bữa tiệc. Nàng vô cùng xinh xắn và dễ thương… Biết bao chàng trai theo đuổi nàng trong khi anh chỉ là một gã bình thường chẳng ai thèm để ý. Cuối bữa tiệc, lấy hết can đảm, anh mời nàng đi uống cafe. Hết sức ngạc nhiên, nhưng vì phép lịch sự nàng cũng nhận lời.