Trung Thu Quê Tôi Thời Ấy...!


Zalo
Ánh trăng nay dường như không còn tĩnh lặng và bình yên như xưa, hay tại cuộc sống có quá nhiều trắc trở, đổi thay?

Ngày hôm nay, bỗng dưng cảm xúc ùa về trong tôi. Tuổi thơ tôi không có nhiều đồ chơi hiện đại, đắt tiền như trẻ con bây giờ, chỉ quanh quẩn trong xóm nhỏ với vài ba đứa bạn trạc tuổi, chơi những trò chơi đơn giản. Trung thu ngày xưa với tôi ấm áp và đong đầy niềm vui, cũng tròn đầy như ánh trăng đêm rằm tháng 8. Buổi tối đêm trăng, cơn gió nhè nhẹ thổi qua, mang cảm giác khoan khoái, dễ chịu. Khi ánh trăng vừa buông xuống phía sau những mái nhà lá cũ kỹ lâu năm, len lỏi ánh sáng xuống những tán cau cuối xóm, phải công nhận trong năm chỉ mỗi ánh trăng đêm ấy là sáng nhất, rực rỡ nhất và đẹp nhất. Chúng tôi sau khi hí hoáy phụ mẹ bưng bê bánh ra sân cúng thì đứa này đi sang nhà đứa khác í ới, à ơi gọi nhau cùng mang đèn lồng đi khắp xóm.
Zalo
Ánh trăng của ngày nay dường như không còn tĩnh lặng và bình yên như xưa, hay tại vì cuộc sống có quá nhiều trắc trở, đổi thay nên tôi lại áp đặt suy nghĩ của mình cho ông trăng? Còn ông vẫn bình yên, ôn tồn và hiền dịu như ngày xưa. Những âm thanh phát ra từ chiếc lồng đèn điện tử dù có đa dạng như thế nào đi chăng nữa cũng là những âm vang vô hồn, vô cảm; ánh sáng của nó dù có sáng hơn những cây nến cũng không đủ ấm áp và không thể nào đẹp hơn những chiếc lồng đèn ngày xưa của lũ trẻ nghèo chúng tôi. Ở nơi đó đã có một ký ức tuổi thơ rất ngọt ngào và hiền dịu, luôn chở che, cùng chúng tôi khôn lớn từng ngày.
Dường như khi cuộc sống còn nhiều thiếu thốn, khó khăn, lắm những chật vật thì những giá trị của hạnh phúc bao giờ cũng được con người quý trọng và gìn giữ vẹn nguyên hơn. Từ lâu lắm rồi, lồng đèn “ông sao" được làm từ những nan tre và giấy kiếng, cùng lời ca tiếng hát nơi xóm nghèo đã không còn. Từng thế hệ lớn lên, trưởng thành và những thế hệ ra đời nối tiếp nhau, lại có muôn vàn điều đổi khác. Lắm lúc nghĩ về ngày xưa, về tuổi thơ lại thấy lòng lâng lâng và bình yên đến kỳ lạ. Nhiều lúc, ước gì tôi được một vé ký ức để quay về tuổi thơ.
Zalo
Trung thu rồi, lại một mùa trăng yêu thương nữa đến, mong mỗi chúng ta dù cuộc sống khó khăn hay sang giàu, đầy đủ sung túc hay thiếu thốn chật vật đều có một mùa trăng đong đầy hạnh phúc, dù chỉ là những hạnh phúc giản đơn, bình dị.
Và tôi, tôi đang ở nơi xa cái nơi mà tôi gọi là quê nghèo nhiều xao xuyến ấy...!


EmoticonEmoticon