Vấn vương mùa hạ!


Ta khép lại những hồn thơ mười bảy  
Thưở loay hoay tà áo trắng bên thềm    
Thưở mộng mơ... thời phượng hồng ngày ấy 
Chợt hiện về... bao nổi nhớ dịu êm. 

Mùa Hạ đến như chạm vào ký ức 
Tiếng ve kêu rộn rã góc sân trường
Chút kỉ niệm làm lòng ta thổn thức  
Đã qua rồi hư ảo những mùa thương. 

Giờ nhớ lại những vần thơ thưở ấy... 
Góp nhặt nổi buồn vụn dại của ngày xưa 
Thưở dầm mưa... tóc ướt  xõa lưa thưa...
Gợi nổi nhớ cơn mưa mùa hạ đến.

Thắm một trời... nhớ thầy cô thương mến...!
Nhớ bạn bè... thưở đến lớp xôn xao...
Thưở cắp sách... của một thời se tà áo...
Ngốc ngếch đến lạ thường xao xuyến thấy mà thương...

Hạ lại đến ta cúi nhặt cành hoa phượng
Nhớ mãi thầy cô... một tình thương độ lượng...
Chắp cánh ươm mầm cho ta những ước mơ
Để kỉ niệm... giờ lại  hóa thành thơ trong lòng tôi không thể tắt...



EmoticonEmoticon